Đầu
năm 2011, Singapore đã được chọn là TP xanh nhất châu Á. Đây là kết quả
nghiên cứu do tập đoàn Siemens (Đức) khởi xướng. Tham gia đánh giá cùng
với EIU có các chuyên gia về đô thị hàng đầu thế giới bao gồm đại diện
của tổ chức OECD, Ngân hàng Thế giới và mạng lưới chính quyền địa phương
trong khu vực châu Á (CITYNET).
Để trở thành đô thị xanh theo đúng
nghĩa, Singapore nhiều năm qua đã hình thành một cơ chế thu gom rác rất
hiệu quả. Mô hình Hòn đảo chôn rác nhân tạo Semakau Landfill – bãi chôn
rác duy nhất hiện nay của Singapore, cách 8km theo đường chim bay ngoài
khơi bờ biển phía nam đảo quốc sư tử là một ví dụ điển hình. Đây là
trường hợp đầu tiên trên thế giới (khi bắt đầu hoạt động mười năm trước)
tạo ra một bãi chôn rác nằm hoàn toàn giữa biển khơi. Bắt đầu hoạt động
năm 1999, Semakau Landfill có tổng diện tích 350ha và có thể chứa 63 tỷ
m3 rác. Tính trung bình với khoảng 12,5 triệu đôla Sing mỗi năm (khoảng
155 tỷ VND), người Singapore sẽ không còn phải đau đầu về chuyện tìm
chỗ đổ rác ít nhất đến sau năm 2045.
Thật ra bãi rác Semakau Landfill không
hoàn toàn là nhân tạo. Ban đầu đó chỉ là hai hòn đảo thiên nhiên nhỏ xíu
gọi là Pulau Semakau và Pulau Sakeng nằm gần nhau. Người ta cho xây một
bờ kè dài 7km như một bức tường thành để nối hai đảo và ngăn cách phần
biển quanh hai hòn đảo này với biển khơi bên ngoài. Phần biển trong bờ
kè được phân thành nhiều ô nhỏ (cũng bởi các bờ kè). Rác được đổ vào các
ô này đến khi đầy, hết ô này đến ô khác, hết năm này sang năm khác.
Nghe có vẻ đơn giản, song để có thể đến
đảo Semakau, rác phải trải qua một đoạn đường khá phức tạp. Mỗi ngày
Singapore thải ra khoảng 16 nghìn tấn rác. Rác ở Singapore được phân
loại tại nguồn (nghĩa là nhà dân, nhà máy, xí nghiệp…). Nhờ vậy 56% số
rác thải ra mỗi ngày (khoảng 9 nghìn tấn) quay lại các nhà máy để tái
chế. Khoảng 41% (7 nghìn tấn) được đưa vào bốn nhà máy thiêu rác để đốt
thành tro. Cuối cùng, mỗi ngày chừng 1.500 tấn tro rác cùng với 500 tấn
rác không thể đốt được sẽ lên sà lan trực chỉ Semakau Landfill. Như vậy
về khối lượng, từ 16 nghìn tấn rác mỗi ngày, sau khi đốt rác Singapore
chỉ cần bãi đổ rác cho hơn 10% lượng rác đó, xấp xỉ 2 nghìn tấn. Nhiệt
năng sinh ra trong khi đốt rác được dùng để chạy máy phát điện đủ cung
cấp 3% tổng nhu cầu điện của Singapore.
Về nguyên tắc, sau khi bị thiêu hủy ở
nhiệt độ cao, tro rác không còn là một hiểm họa tiềm tàng. Tuy nhiên để
bảo đảm tro rác không xâm hại môi trường đại dương xung quanh, bờ đê
ngăn bãi rác với biển được thiết kế nhiều lớp gồm đá, đất sét ở biển
(marine clay) và các lớp màng đặc biệt nhằm ngăn chặn nước rỉ rác còn
sót lại trong tro rác (nếu có) thẩm thấu vào nước biển.
Tại “Semakau mới”, hai khu rừng đước
rộng 136 nghìn m2 được trồng để bù lại số cây đước tự nhiên bị ảnh hưởng
khi xây dựng hòn đảo nhân tạo. Ngoài việc đóng vai trò tái tạo quần thể
cây đước tại đây, loài thực vật này còn là “cây chỉ thị” cho chất lượng
nước xung quanh hòn đảo – nếu cây kém xanh tươi, tất nước “có vấn đề”.
Theo quy hoạch, khi bãi rác này đóng cửa
vào khoảng năm 2050, Semakau Landfill sẽ hoàn toàn trở thành hòn đảo
xanh với những ngọn đồi mấp mô và hồ nước trên đồi – một hòn đảo sinh
thái dành cho du lịch.
Báo Xây Dựng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét