Cách đây hơn 5 thế kỷ, những người Ấn Độ theo đạo Hin-du đã thành lập cộng đồng Bishnoi. Cho đến tận ngày nay, cuộc sống của những người trong cộng đồng này vẫn còn mối quan hệ thân thiết với các loài động vật xem chúng như những thành viên trong gia đình và làm tất cả những gì có thể để bảo vệ chúng.
Mang thức ăn và nước uống đến cho các loài động vật hoang dã là truyền thống của gia đình người Bishnoi. Từ khi còn nhỏ, những đứa bé người Bishnoi được dạy là không nên sát sinh, không được làm đau người khác, dù chỉ làm tổn thương họ bằng lời nói. Đôi lúc, các loài động vật hoang dã bị thương sẽ tự tìm đến vùng đất của người Bishnois vì chúng biết rằng, khi vào khu vực của họ, chúng sẽ có thức ăn và nước uống.
Cộng đồng người Bishnoi sống bằng nghề nông và chăn nuôi gia súc. Tuy nhiên, họ chỉ nuôi bò để lấy sữa bán hoặc trao đổi hàng hóa. Những con gia súc nào đã già yếu đều được họ chăm sóc tử tế cho đến khi chúng chết đi một cách tự nhiên.
Người Bishnoi chăm sóc cho động vật và cây cối như những người thân trong gia đình
Vào mùa hè, nhiệt độ ở sa mạc Thar có lúc lên đến 50 độ C. Chính vì thời tiết quá oi bức nên một số loài động vật hoang dã thường tiến vào các ngôi làng để tìm nước uống, đôi khi có cả những vị khách không mong đợi như loài rắn hổ mang đen chẳng hạn. Nọc của loài rắn này cực kỳ độc, có thể khiến một người đàn ông khỏe mạnh tử vong trong một tiếng đồng hồ sau khi bị cắn. Ước tính, mỗi năm có hàng chục người Ấn Độ chết do bị rắn hổ mang cắn. Thật lạ lùng là người Bishnoi không giết chết con rắn độc này vì họ tin rằng, nó là hiện thân của nữ thần Shiva. Dân làng chỉ cố đuổi con rắn vào trong sa mạc.
Từ “ Bishnoi” có nghĩa là 29 theo tiếng địa phương. Đó là số điều trong giáo luật mà những người theo đạo Hindu phải tuân theo. Giáo luật này do Jambeshwar Bhagawan đề ra cách đây khoảng 500 năm. Thời điểm đó luôn xảy ra các cuộc xung đột giữa người Hồi Giáo và người Hindu, dẫn đến sự thù nghịch giữa các tầng lớp, tôn giáo trong xã hội. Trước tình hình đó, ông Jambeshwar thuyết phục mọi người rằng chỉ có cách duy nhất để hòa giải là tôn trọng tất cả những gì xảy ra trong cuộc sống. Ông đã đặt ra 29 điều luật mà cho đến tận ngày nay, các thế hệ con cháu của ông vẫn còn tuân thủ. Trong giáo luật có những điều rất quen thuộc như phải giữ vệ sinh cá nhân, ăn uống, nói năng ôn hòa để làm hài lòng người khác, có lòng từ bi và tha thứ. Ngoài ra một số điều luật còn khuyên mọi người không giết hại động vật, không phá hoại cây cối hoặc hãy bảo vệ động vật hoang dã. Có thể nói người, Bishnoi rất có trách nhiệm trong việc bảo vệ môi trường.
Ngôi làng của người Bishnoi
Những ai muốn vào được làng của người Bishnoi đều phải hết sức cẩn thận vì chung quanh nhà của họ toàn là những loài động vật hoang dã, trong đó có linh dương Chinkara – một loài động vật vô cùng quý hiếm. Người Bishnoi xem chúng là những con vật linh thiêng. Theo truyền thuyết của người Bishnoi thì linh dương Chinkara mang linh hồn của Jambeshwar Bhagawan.
Cộng đồng người Bishnoi chung sống với cộng đồng người Bihls nhưng họ có cách sống hoàn toàn trái ngược nhau. Mặc dù bị cấm săn bắn, nhưng đi săn lại là một phần trong đời sống văn hóa của người Bihls. Họ luôn tìm mọi cách để duy trì nét văn hóa này. Do vậy, việc săn các loài động vật hoang dã của người Bihls luôn khiến người Bishnoi khó chịu. Ngày nay, người Bihls chủ yếu sống bằng nghề cắt đá. Họ không đi săn nữa một phần là do động vật hoang dã trở nên khan hiếm quanh làng.
Mỗi sáng, tại đền thờ ông Jambeshwar Bhagawan của cộng đồng người Bishnoi đều có buổi lễ cầu nguyện. Tại nơi cầu nguyện, người ta dùng dăm dừa trộn lẫn với bơ để thắp sáng. Ngôi đền của người Bishnoi không có thờ vị thần nào cả, họ chỉ ngồi thành vòng tròn và cầu nguyện mà thôi.
Theo thống kê, có khoảng 300.000 người Bishnoi sống tại bang Rajasthan. Cộng đồng người Bishnoi chỉ chiếm một phần nhỏ trong tổng số hơn 1,2 tỷ dân của Ấn Độ. Người Bishnoi có ý thức chia sẻ cuộc sống với cộng đồng. Khi lập ra một ngôi đền, họ thường tập trung những người khỏe mạnh nhất lại để chung tay xây cất. Các vị thầy tu theo đạo Hindu thường mặc trang phục màu cam, chủ trì các nghi lễ và đón nhận những con vật bị thương mà các tín đồ mang đến.
Một trong những điều luật của người Bishnoi là giữ vệ sinh cá nhân, tức là họ phải tắm gội hằng ngày. Do nước ở sa mạc Thar khan hiếm nên trẻ em người Bishnoi phải ngồi tắm trong những cái chậu. Trái ngược với các cộng đồng khác, ở đây trẻ em được sinh ra chưa được công nhận ngay là người Bishnoi. Trong những tháng đầu đời, trẻ con ở với mẹ của chúng. Sau đó, chúng được đưa ra mắt cộng đồng người Bishnoi trong một buổi lễ và được nghe đọc 29 điều luật của người Bishnoi. Sau buổi lễ này, em bé mới chính thức trở thành thành viên của cộng đồng.
Phụ nữ Bishnoi không chia sẻ công việc với nam giới, nhưng họ quản lý ngân sách của gia đình. Ở Ấn Độ, phụ nữ được sở hữu đất đai và gia súc, số tài sản này được truyền qua nhiều thế hệ. Tất cả phụ nữ Bishnoi đều làm đẹp cho mũi của mình bằng cách đeo khoen.
Phụ nữ Bishnoi làm đẹp bằng cách đeo khoen lên mũi
Hồng Hậu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét