Hãy trải nghiệm chuyến đường sắt tuyệt vời nhất thế giới từ thủ đô Oslo đến cảng lịch sử của thành phố Bergen, du khách sẽ càng mê đắm phong cảnh ấn tượng của Traverse Na Uy. Sau đó, mạnh dạn chèo thuyền đến những hòn đảo hoang sơ của Solund, rồi bạn sẽ phải sững sờ trước khung cảnh tuyệt vời của 2 vịnh hẹp Aurlandsfjord và Hardangerfjord hùng vĩ.
Tuyến đường sắt từ Oslo đến Bergen
Tàu chạy ra khỏi ga trung tâm Oslo và bắt đầu hành trình về phía tây. Đi được nhiều dặm đường, những căn hộ khang trang của thành phố và các tòa nhà văn phòng thưa thớt dần, thay vào đó là quang cảnh đất trồng nông nghiệp rộng mênh mông và màu lá cây xanh xanh, bóng bẩy dưới ánh nắng dễ chịu của buổi sáng. Xa xa thấp thoáng ngôi nhà nhỏ, sơn đỏ và cánh đồng mù tạt vàng.
Tuyến đường sắt từ Oslo tới Bergen là một trong những con đường đẹp nhất trên thế giới, trải dài 308 dặm qua một số danh lam thắng cảnh ngoạn mục nhất của Na Uy. Có nhiều hành khách tì vào cửa sổ ngắm cảnh hay loay hoay với cái máy ảnh để cố gắng tạo những shoot ảnh để đời, vậy mà một số người lại chỉ biết tập trung vào cái máy tính hay ngủ gật, thậm chí, một số hành khách còn che mặt ngủ, trực đợi con tàu cập bến. Du khách sẽ có cảm giác man mát miên man ở lòng bàn tay khi chạm vào ô cửa kính, lúc ấy con tàu đang ở độ cao hơn 1000m, lạc vào một khung cảnh thiên nhiên trần trụi: những tảng đá, tuyết, núi cao với nhiều dốc đèo hiểm trở, một vài đường hầm kì thú. Tuyến đường sắt này được ca ngợi như một tuyệt tác nghệ thuật, khánh thành vào năm 1909 và nó là niềm tự hào to lớn của toàn bộ công nhân và kĩ sư xây dựng.
Tại nhà ga Finse, hành khách bước xuống tàu, chân đeo ủng cứng cáp, đang xoay sở với đống hành lí kềnh càng, hơi thở của họ bốc khói trong không khí giá buốt chốn rừng thiêng. Finse là ga đường sắt chính cao nhất ở châu Âu, ở độ cao 1222m. Để có được Finse như ngày hôm nay, hàng ngàn công nhân đã làm việc trong điều kiện khắc nghiệt, đào đũi đất đá trên nhiều ngọn núi bằng dụng cụ cầm tay và chất nổ. Những người đàn ông này bất chấp nguy hiểm và bẩn thỉu bôi thuốc nổ lên da nhằm tránh chấy rận trong rừng.
Từ Finse, đoàn tàu đi xuống các thung lũng phía tây Na Uy, qua các trang trại xanh mướt và dòng sông chảy hiền hòa đằng sau rừng thông cao vút. Nó uốn theo những đường cong uyển chuyển của vịnh Osterfjord, dưới những đám mây vĩ đại trên bầu trời. Theo lộ trình, đoàn tàu bắt đầu đi qua các cụm dân cư, dần dần tiến vào trung tâm thành phố Bergen, ở đây con tàu được nghỉ ngơi dưới mái nhà kính hình trụ rộng lớn của nhà ga chính.
Còn, hành khách thì dần ổn định lại cảm xúc sau một hồi thăng hoa bay bổng vào những danh lam thắng cảnh tuyệt vời. Một số người hẵn còn thẫn thờ, mắt lờ đờ, không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra, dường như họ nghĩ mình vừa bị “bỏ bùa” cũng nên.
Vịnh Hardangerfjord: Lý tưởng cho du khách thích cuộc sống miền núi
Một buổi sáng êm đềm trên vịnh Hardangerfjord rộng lớn, ánh sáng lúc bình minh mềm mại, dịu ngọt bên sườn đồi, mơn trớn hàng cây thẳng tắp. Vùng đất trù phú của khu vực này đã tạo lợi nhuận cho người trồng hoa quả gần 800 năm qua. Trong làn ánh sáng yếu ớt lúc rạng đông, những quả táo như thắp lửa, căng mọng tràn đầy sức sống. Ngồi trên một vách đá cao 600m nhìn về phía xa xăm, du khách sẽ mãn nhãn với nhiều nông trại theo phong cách truyền thống của Kjeåsen.
Một thời, có vô số trang trại nằm trên núi, trải dài qua các vịnh hẹp của Na Uy, nhộn nhịp cảnh gia đình nuôi cừu và trồng trọt ở vùng đất nhỏ, cằn cỗi. Ngày nay, phần lớn họ không còn duy trì công việc truyền thống nữa, họ xây dựng một cuộc sống khá giả hơn ở nơi khác, tuy nhiên họ vẫn luôn khắc khoải và tự hào về nét đẹp truyền thống gia đình của cha ông.
Alvhilda Kjeaasen, người phụ nữ cao lớn, sẵn sàng cho ngày làm việc tại trang trại của mình, cô chuẩn bị bánh quế và cà phê nóng để phục vụ cho du khách ghé qua. Ngay sau đó, có người mở hàng đầu tiên. Một số người dừng lại, trò chuyện, vào ngồi trong căn phòng có tường gỗ thưa thớt, tìm hiểu đôi chút về lịch sử của khu vực này. Tuy nhiên, hầu hết mọi người vô tình lướt qua trang trại, háo hức đứng ở vị trí gần đó chiêm ngưỡng nhiều cảnh đẹp mĩ mãn hơn.
Mặt nước trong xanh của hồ bơi trong vịnh, bắn nước tung tóe trắng xóa. Hồ bơi nằm phía dưới vách đá và dòng chảy dồn dập từ trên xuống của thác nước, xung quanh là những bức tường núi cao, cỏ cây chằng chịt. Cô Alvhilda cho biết : 'Tôi thường gọi du khách quay lại khi họ đi sai đường. Bởi vì xung quanh đây có nhiều hố bẩn thỉu, rất dễ sảy chân rơi xuống.”
Alvhilda ngồi thoải mái trên những bậc thang dẫnvào cổng trang trại. Cô cho biết "Tôi thường ngồi ở đây, ngắm nhìn dãy núi vào lúc chiều tà. Tôi nghĩ về bà tôi và tôi tự hỏi, bà nghĩ gì về cuộc sống ở đây? Có phải bà cũng ngồi và mong mỏi ai đó từ trên núi xuống giống như tôi không? Cuộc sống vốn rất khó khăn với người dân miền núi lam lũ, nhưng tôi nghĩ đôi khi chắc bà tôi cũng phải có những giây phút bình yên như thế này chứ?'.
Alvhilda khoanh tay đặt sau lưng, quay mặt về phía mặt trời đăm chiêu, dường như cô đang thực sự cảm thấy yên tĩnh, lạc lõng ở trang trại cũ kỹ, hẻo lánh của mình, và ở cả một vùng đất trồng hoang vu thoai thoải đến tận chân núi này nữa.
Aurlandsfjord: vẻ đẹp vùng vịnh “nên thơ”
Kiến trúc sư Todd Saunders nói: ' Vịnh Aurlandsfjord đẹp quá hoàn hảo, nó giống như kiệt tác từ trong giấc mơ. Vì vậy chúng tôi chỉ cố gắng làm phong phú dịch vụ du lịch mà không động chạm gì đến cảnh quan hoang sơ của nó”. Ông Todd Saunders gật đầu hài lòng với sáng tạo của mình, sáng tạo con đường bằng gỗ nhô ra từ một sườn núi cao mà ông lên ý tưởng ở vịnh Aurlandsfjord.
Bên dưới con đường gỗ này là toàn cảnh vịnh Aurlandsfjord - một nhánh phía nam của vịnh hẹp Sognefjord hùng vĩ. Từ trên nhìn xuống, du khách sẽ được ngắm nhìn những vách núi phủ đầy tuyết trắng chạy tít tắp rồi uốn cong mất hút. Sau khi bị ảnh hưởng của băng tan, để lại một hố trũng lớn chứa đầy nước biển, khung cảnh này phải mất hàng triệu năm mới hoàn hảo như vậy. Hôm nay, mặt nước phẳng lặng đến nỗi mọi người không hứng thú quan sát, cho đến khi một chiếc thuyền ngang qua vịnh, mọi người mới ùn ùn kéo đến.
Con đường bằng gỗ cách mặt đất 650m nhô ra khỏi vách núi 30m rồi uốn cong xuống nhẹ nhàng, khiến du khách bị treo lơ lửng trên không. Một số du khách đến gần tấm kính hành lang của con đường vì nghi ngờ sự an toàn của nó, bỗng có tiếng rít nhỏ cảnh báo nguy hiểm.
Ý tưởng về con đường được kiến trúc sư Todd và đồng nghiệp Tommie Wilhelmsen nảy ra vào năm 2006. Đây là một trong nhiều dự án kiến trúc được tiến hành tại các khu danh lam thắng cảnh trên khắp Na Uy, từ cao nguyên Trollstigen gồ ghề đến chuỗi đảo Lofoten lộng gió. Ông Todd nói: ''Chúng tôi muốn xây dựng con đường để khi bạn bước trên bề mặt của nó, bạn sẽ cảm thấy mình mong manh và nhỏ bé như thế nào.”
Ông cười sảng khoái. 'Tôi thích đến đây để xem mọi người phản ứng gì. Thông thường tôi chỉ nghe thấy tiếng “Holly shit!” bằng khoảng 15 ngôn ngữ khác nhau. '
Ông cười và gật đầu về một cặp vợ chồng đang đứng cạnh nhau cố gắng nhích lại gần rìa mép, hét lên trong tiếng cười, trong khi một cặp khác đứng gần đó, bình tĩnh nghiêng người xuống tấm kính để nhìn toàn bộ khu vực vịnh hẹp tuyệt đẹp bên dưới.
Yến Phạm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét