Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

Chiang Mai - bên trong những bức tường thành

LĐ) - Một con sông hiền hoà chảy ngang thành phố. Bên cạnh rất nhiều nhà hàng, cửa hiệu sầm uất, bức tường thành cổ như một sự đối lập, pha trộn giữa hiện đại và cổ kính ở Chiang Mai.


Ấn tượng đầu tiên khi chúng tôi đặt chân đến Chiang Mai - vùng đất nổi tiếng có nhiều chùa chiền cổ kính linh thiêng - không phải là những mái chùa cong vút dát vàng lấp lánh, mà là phố xá sầm uất, nhà cao tầng và một tòa thành cổ. Kể ra cũng không có gì lạ, bởi “chiang” trong ngôn ngữ ở vùng bắc Thái Lan có nghĩa là “thành phố”, còn “mai” là “mới” - Chiang Mai nghĩa là “thành phố mới”. Điều lạ là giữa lòng thành phố hiện đại, đông đúc ấy vẫn có những thứ cổ kính, tĩnh lặng xen kẽ hài hòa, như con sông Ping êm đềm chảy xuôi, như những mái chùa nép dưới bóng những ngôi nhà cao tầng và tòa thành vững chãi xây gạch đỏ au ngày ngày nhìn những dòng xe taxi, xe tuk tuk, song thaew (giống như xe lam của Việt Nam nhưng to hơn) tấp nập nối đuôi nhau trên đường phố.
Khu vực thành cổ là trung tâm lịch sử - văn hóa - du lịch của Chiang Mai. Bên trong những bức tường thành đã được trùng tu hàng thập kỷ trước có khoảng 30 ngôi chùa cổ, pha trộn giữa phong cách Myanmar, Sri Lanka và triều đại Lana của Thái Lan, với mái ngói cong vút hoặc dát vàng lấp lánh, trang trí những bức phù điêu chạm khắc tinh xảo hình rắn thần Naga, sư tử, các vị thần...

Chúng tôi bắt đầu hành trình tham quan các ngôi chùa bằng cách vẫy một chiếc song thaew, đi một vòng quanh thành cổ. Giống như hầu hết các du khách khác, chúng tôi chẳng thể đi thăm hết 30 ngôi chùa, mà chỉ kịp đến vài ngôi chùa lớn, nổi tiếng, nhưng cuối cùng lẫn lộn hết cả vì chùa nào cũng bắt đầu bằng chữ “wat” – nghĩa là chùa. Chùa cổ xưa nhất có Wat Chiang Mun – được xây cùng lúc với thành phố Chiang Mai vào những năm 1296-1297, chùa lớn nhất có tên là Wat Phra Singh, với những hình chạm khắc tuyệt đẹp mô tả phong tục, cuộc sống thường nhật của người dân Chiang Mai xưa. Nhưng đẹp nhất, thu hút nhiều du khách nhất lại là Wat Chedi Luang, được xây từ thế kỷ XIV, nhưng đã bị hư hỏng nặng sau một trận động đất và giờ đang hấp dẫn du khách bằng chính những tàn tích đổ nát...

Đi một vòng trong tòa thành cổ với những mái chùa, chúng tôi đến Tha Phae - một trong những cổng thành nổi tiếng nhất ở Chiang Mai, cũng là vùng dành riêng cho du lịch. Trước đây, cánh cổng này mở ra tuyến đường chính Thapae nối với sông Ping, mỗi ngày đón hàng ngàn lái buôn, nhà sư... qua lại. Ngày nay, Chiang Mai đã phát triển rộng lớn vượt ra ngoài bốn bức tường thành xưa rất nhiều, nhưng Thapae vẫn là con đường chính. Cổng Tha Phae cũng là nơi diễn ra rất nhiều lễ hội của Chiang Mai, như lễ hội hoa vào tháng 2, tết té nước Songkran vào tháng 4, lễ hội Loy Krathong lung linh hoa đăng trên sông Ping vào ngày rằm tháng 11...

Ngày chúng tôi đến Chiang Mai chẳng có lễ hội nào diễn ra. Nhưng chúng tôi vẫn được hòa mình vào trong không gian vui nhộn ở Tha Phae khi đêm về. Bởi cả con phố bên trong cổng thành biến thành một khu chợ đêm đông đúc. Đây cũng là nơi người dân Chiang Mai gặp gỡ, vui chơi, nhất là vào các tối cuối tuần. Người ta dựng những quầy hàng lưu động, bán đủ thứ hàng lưu niệm, đồ thủ công mỹ nghệ, quần áo, có cả quầy massage, quầy hàng rong bán đủ các thức ăn ngon của Chiang Mai ngay trên vỉa hè. Các ban nhạc địa phương chơi đủ các thứ nhạc ở quảng trường trên đường Tapae.

Một người phụ nữ đứng tuổi hát một bài dân ca trong tiếng sáo của một ông già tóc bạc phơ với hai cô gái trẻ múa điệu múa Thái truyền thống ngay bên cạnh ba cậu trai trẻ đang nhún nhảy hát một bài hát Thái hiện đại vui nhộn, hòa lẫn trong đó là tiếng đàn violon réo rắt của một chàng trai khác cách đó chỉ vài mét. Thỉnh thoảng còn có một vài người quản tượng già dắt một con voi nhỏ ra làm trò, biểu diễn... Chúng tôi hòa mình vào lễ hội đường phố vui nhộn ấy, nếm đủ các hàng quà rong, mua những món đồ lưu niệm nhỏ xinh, rồi lắc lư theo điệu nhảy của các chàng trai trẻ hoặc múa theo điệu múa uyển chuyển của các cô gái Thái đến tận nửa đêm.

Lễ hội đường phố vui nhộn ấy đã theo chúng tôi vượt qua cổng Tha Phae, tới những điểm du lịch nổi tiếng quanh Chiang Mai, như trại voi Mae Sa, các vườn phong lan, làng nghề làm giấy truyền thống từ phân voi, làng của người cổ dài, đến núi Doi Suthep với ngôi chùa cổ kính nhìn xuống thành phố và cung điện Bhuping rực rỡ sắc hoa... Đâu đâu chúng tôi cũng như thấy lại lễ hội đường phố vui vẻ qua ánh mắt lúng liếng của các cô gái, qua tiếng chào vui vẻ của các chàng trai và qua nụ cười thân thiện của những người dân Chiang Mai mến khách.
Ngân Hà

Sắc hoa Chiang Mai


Chiang Mai trong tôi không chỉ có một bức tường thành xưa cũ kề bên những tòa nhà cao tầng, tạo nên nét hiện đại đan xen cổ kính trong lòng thành phố; không chỉ có những mái chùa cổ linh thiêng, mà còn có sắc hoa rực rỡ khắp nơi trong ánh nắng vàng mật đầu hè.
Sắc hoa Chiang Mai
Bhuping Palace ngập tràn hoa
Chiang Mai - thủ phủ miền bắc Thái Lan - đẹp nhất trong khoảng thời gian từ cuối tháng 11 đến đầu tháng 2, khi các khu vườn phủ trên những sườn đồi của thung lung Mae Sa bừng nở sắc hoa. Đặc biệt, tháng hai hằng năm có lễ hội hoa Chiang Mai với những cuộc diễu hành hoa rực rỡ trên đường phố. Đã “săn” lễ hội hoa vài lần nhưng đều hụt, cuối cùng, chúng tôi đến Chiang Mai vào đầu tháng 5 – mùa xấu nhất - khi hoa mùa xuân đã tàn mà hoa mùa hạ chưa nở. Cũng may, mùa này Chiang Mai còn có những chùm hoa bò cạp vàng buông dài duyên dáng bên những mái chùa cong vút dát vàng, hay nở rực rỡ các góc phố. Nhưng hình như, đó là loài hoa duy nhất chúng tôi gặp trên đường phố Chiang Mai. Đến cả những khu vườn xinh xắn của các khách sạn, nhà nghỉ bên trong thành cổ cũng hiếm hoi sắc hoa, phần nhiều chỉ xanh mát màu cây lá.

Nhưng đến ngày hôm sau, khi đi ra khỏi trung tâm thành phố, chúng tôi mới phát hiện ra rằng, Chiang Mai có rất nhiều hoa, ở vùng ngoại ô. Những gốc hoa bò cạp vàng không còn lẻ loi bên góc phố hay những mái chùa thâm nâu cổ kính nữa, mà đã có dịp khoe sắc rực rỡ cạnh những tán phượng nở đỏ thắm dọc con đường cưỡi voi ở trại voi Mea Taman. Màu bò cạp vàng rực rỡ và màu phượng đỏ thắm cao tít trên đầu, khiến hành trình ngất ngưởng trên lưng voi qua con đường mịt mù bụi đất xuyên khu rừng cây lá xơ xác ngày đầu hè của du khách hào hứng và lãng mạn hơn hẳn.
Hoa bò cạp vàng rực chen lẫn phượng đỏ thắm dọc đường cưỡi voi.

Rời trại voi, những cánh hoa trải thảm trên mặt đường dẫn lối tới những trang trại trồng lan, cách trung tâm thành phố chừng chục cây số. Ở đây có tới gần 500 loài lan khác nhau, nở suốt bốn mùa. Những nhành lan tuyệt đẹp đủ màu như những cánh bướm dập dờn lôi cuốn bước chân chúng tôi đi sâu vào trang trại, chỉ một lát đã chẳng thấy bạn đồng hành, chỉ còn lại mình mình giữa rừng lan rực rỡ khoe sắc. Rồi bước chân ngập ngừng bước qua một cây cầu gỗ nhỏ cong cong bắc ngang khe nước hẹp, vẫn đang thập thò trước một khu vườn rộng chăng lưới nở đầy hoa lá, thì một đàn bướm ở đâu ùa ra chào đón những vị khách lạ. Ngỡ ngàng, tất cả chạy ào sang khu vườn bướm, tung tăng đùa giỡn với những cánh bướm đủ màu sắc chao liệng trên những khóm hoa.

Những nhành lan dập dờn, những cánh bướm quấn quít bước chân như theo chúng tôi lên xe, tới tận Bhuping Palace - cung điện mùa đông của Hoàng gia Thái Lan - là một trong những điểm đẹp nhất thành phố. Lối đi lát đá dẫn du khách vào những khu vườn được chăm sóc cẩn thận, nở hoa quanh năm. Dọc lối đi, vạt cúc vàng hoa bé li ti chen bên khóm hoa cánh bướm tim tím đung đưa trong gió, bụi hoa lồng đèn đỏ thắm treo lủng lẳng trước hiên nhà. Còn vô số loài hoa chúng tôi không biết tên đua chen khoe sắc rực rỡ dưới ánh nắng vàng. Có những khu vườn lại chỉ toàn hoa hồng đủ màu sắc, hồng nhung đỏ thắm nở dọc lối đi, hồng leo thơm ngát kết vòm thành cổng chào duyên dáng, hồng bạch tinh khôi soi bóng xuống hồ nước trong veo. Vài ngôi nhà nhỏ xinh theo kiến trúc đặc trưng Thái Lan lấp ló sau vườn hoa đủ màu sắc, hoa trước sân nhà, hoa dọc bậc thềm, hoa treo trước hiên, khiến chúng tôi thầm ao ước được ngồi bên hiên nhấm nháp ly càphê giữa khu vườn đầy hoa như trong chuyện thần tiên ấy. Những người thợ làm vườn cần mẫn tỉa nhánh cho những bụi hoa hồng bảo rằng, đang là mùa hè nên ít hoa, chứ vào mùa xuân, hoa nở bạt ngàn khắp chốn, đẹp hơn thế này nhiều, khiến chúng tôi cứ ngơ ngẩn thầm tiếc.

Chúng tôi mang cả nỗi luyến tiếc ấy lên chùa Phrathat Doi Suthep, một trong những ngôi chùa linh thiêng nhất ở Chiang Mai. Giữa mùi hương trầm thơm ngát, tháp chùa Phrathat dát vàng sáng chói trong nắng chiều, hắt ánh vàng lấp lánh lên giàn hoa giấy tím đỏ nở trạt hoa trong sân chùa xanh mát bóng cây. Trong ánh chiều gần tắt, chúng tôi đứng dưới bóng giàn hoa giấy tím đỏ rực rỡ ấy, nhìn xuống thành phố phía xa xa, mơ màng nghĩ đến một Chiang Mai rực rỡ sắc màu trong lễ hội hoa.
Ngân Hà

Không có nhận xét nào: