Người Thái hiện nay có một quan niệm khá lãng mạn về Sukhothai, họ cho rằng Sukhothai là vương quốc của hạnh phúc…
Sukhothai là kinh đô của vương quốc
đầu tiên của Xiêm La trong thế kỷ 13 và 14, lớn hơn so với đất nước Thái
Lan hiện nay. Nó có những công trình lịch sử rất tinh xảo, minh chứng
cho sự khởi đầu của nền kiến trúc Thái. Nền văn minh tuyệt vời gắn với
Vương quốc Sukhothai đã hấp thụ được nhiều sự ảnh hưởng và các truyền
thống cổ đại; đồng hóa nhanh chóng tất cả những yếu tố này để hình thành
nên một nét rất riêng, được gọi là “phong cách Sukhothai”.
Đây là một trong những nơi tiêu biểu cho nền nghệ thuật Xiêm trong giai đoạn đầu tiên và tiêu biểu cho sự sáng tạo của đất nước Thái Lan đầu tiên. Ngày nay, Sukhothai chỉ là thủ phủ của tỉnh Sukhothai với diện tích 6.596km2, cách thủ đô Bangkok khoảng 427km về phía bắc. Cố đô Sukhothai được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1991.
Đây là một trong những nơi tiêu biểu cho nền nghệ thuật Xiêm trong giai đoạn đầu tiên và tiêu biểu cho sự sáng tạo của đất nước Thái Lan đầu tiên. Ngày nay, Sukhothai chỉ là thủ phủ của tỉnh Sukhothai với diện tích 6.596km2, cách thủ đô Bangkok khoảng 427km về phía bắc. Cố đô Sukhothai được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1991.
Người ta tin rằng, người Thái có nguồn
gốc cách đây khoảng 4.500 năm ở khu vực núi Ulthai của Mông Cổ ngày
nay. Những cuộc di cư diễn ra sau đó đã đưa họ đến vùng phía Nam của
Trung Quốc. Tại đây họ xây dựng một vương quốc gọi là Nanchao, vương
quốc này trải dài từ Nam Trung Quốc đến bán đảo Ấn-Trung.
Việc di cư xuống phía Nam có một động
lực rõ rệt trong thời của Hốt Tất Liệt, ông là một vị vua đã nhanh chóng
mở mang bờ cõi của quốc gia tiến về phía Nam Trung Quốc trong thế kỷ
thứ 13. Kết quả là một bộ phận khá đông dân cư Thái Lan đến sinh sống
trong một khu vực mà trước đây người Khmer và Mon đã định cư.
Người Thái đã định cư ở những khu vực khác nhau của miền Bắc, khu vực ấy so với các tỉnh thành hiện tại của đất nước Thái Lan thì không có nhiều sự liên hệ với nhau. Vào giữa thế kỷ 13, hai Hoàng tử Thái Lan ở khu vực Sukhothai, Hoàng tử Phor Khun Pha Muang của Muang Rad và Hoàng tử Phor Khun Bang Klang Thao của Muang Banyang, đã kết hợp lực lượng với nhau để đánh đuổi người Khmer, những người kiểm soát một vương quốc rộng lớn trên bán đảo Ấn-Trung thời bấy giờ.
Họ đã đánh đuổi người Khmer ra khỏi
Sukhothai rồi xác lập biên giới chính thức của vương quốc Angkor, và
chọn Sukhothai làm kinh đô vào năm 1238. Hoàng tử Phor Khun Bang Klang
Thao được nhân dân cung thỉnh lên làm vua, và đã chính thức đăng quang
với vương hiệu Phor Khun Si Sri Inthrathit. Sukhothai trở thành vương
quốc đầu tiên của người Thái, do chính người Thái nắm quyền. Người dân
Thái ngày nay xem Sukhothai như là cái nôi của dân tộc Thái.
Vua Phor Khun Si Sri Inthrathit có hai
người con trai, đó là Phor Khun Ban Muang và Phor Khun Ramkhamhaeng.
Sau khi vua băng hà, người con cả là Hoàng tử Phor Khun Ban Muang đã nối
ngôi. Và sau đó thì người em là Hoàng tử Phor Khun Ramkhamhaeng đã lên
ngôi vào năm 1278, trị vì trong 40 năm. Vua Phor Khun Ramkhamhaeng là
một trong những chiến binh vĩ đại nhất của Thái Lan. Vua đã làm cho
Sukhothai trở thành một vương quốc hùng mạnh và rộng lớn, bao gồm cả
nhiều phần lãnh thổ mà ngày nay thuộc về các nước láng giềng.
Vua Ramkhamhaeng mở quan hệ chính trị
trực tiếp với Trung Quốc, chuyến đi Trung Quốc đầu tiên vào năm 1282 để
thăm viếng Hoàng đế Hốt Tất Liệt và lần thứ hai vào năm 1300 sau Hốt Tất
Liệt băng hà. Từ chuyến thăm thứ hai, vua mời nghệ nhân Trung Quốc về
nước, và những nghệ nhân ấy đã dạy người Thái nghệ thuật làm đồ gốm.
Ngày nay, đồ gốm Sangkhalok cổ là những thứ mà các nhà sưu tập đồ cổ
đang truy lùng.
Người Thái hiện nay có một quan niệm
khá lãng mạn về Sukhothai, họ cho rằng Sukhothai là vương quốc của hạnh
phúc, từ Sukhothai có nghĩa đen là sự khởi đầu của hạnh phúc. Trên thực
tế, nhận thức này là có phần dựa trên các cứ liệu lịch sử. Một phần trên
một bản văn khắc trên đá nổi tiếng ghi rằng: "Vùng Muang Sukhothai này
rất là tốt. Dưới nước thì có cá, trên đồng ruộng thì có lúa. Nhà vua
không đánh thuế vào những đoàn thương gia. Người nào muốn buôn bán ngựa
thì cứ buôn bán, ai muốn buôn bán voi thì cứ buôn bán. Ai muốn buôn bán
bạc, vàng thì cứ buôn".
Vua Ramkhamhaeng cũng hỗ trợ cho việc phát triển tôn giáo. Nhờ những nỗ lực của vua mà Phật giáo đã trở nên gắn bó mật thiết với nền văn hóa Thái, sản sinh ra các hình thức cổ điển của nghệ thuật tôn giáo Thái Lan. Những hình tượng của Đức Phật được điêu khắc trong thời kỳ Sukhothai là những bảo vật văn hóa, đem đến cho người xem cảm giác của sự an bình và thanh thản.
Tổng cộng có tám vị vua trị vì
Sukhothai. Sự suy thoái dần của Sukhothai diễn ra trong triều đại của
hai vị vua cuối cùng. Sự kết thúc của Vương quốc Thái đầu tiên là vào
năm 1365. Lúc đó nó bị giáng cấp thành một nước chư hầu của nước
Ayutthaya, một nền quyền lực trẻ và đang mở rộng dần về phía Nam.
Sự vĩ đại trước đây của Sukhothai đã
được bảo quản trong các di tích kiến trúc. Tàn tích của các cung điện
hoàng gia, các ngôi chùa, cổng thành, tường thành, các hào lũy, ao hồ,
kênh, rạch và hệ thống thủy lợi, đê điều, những công trình vốn là nền
tảng kinh tế của vương quốc Sukhothai đã được Cục Mỹ thuật, với sự hợp
tác của UNESCO, phục hồi. Việc làm này không chỉ để phát huy bản sắc dân
tộc Thái mà còn bảo vệ một phần quan trọng của di sản văn hóa của nhân
loại.
Thị trấn mới của Sukhothai, cách cố đô
Sukhothai khoảng vài kilômet, ở đấy hiện nay các khách sạn, nhà hàng và
cơ sở hạ tầng khác được xây dựng rất sang trọng và hiện đại.
Ngày nay, du khách đến Sukhothai không
thể không viếng thăm cung điện hoàng gia và chùa Mahathat. Cung điện
hoàng gia nằm ở trung tâm của phố cổ, với diện tích 160.000m2, chiếm
khoảng 1/4 diện tích của phố cổ, nơi được bao quanh bởi các bức tường.
Tổng thể cung điện được bao quanh bởi một cái hào và gồm có hai phần
chính, nơi ở của hoàng gia và cung điện, chùa Mahathat.
Khu chánh điện của chùa Mahathat nằm
về phía tây cung điện hoàng gia. Đây là ngôi chùa lớn nhất ở Sukhothai. Ở
đấy hiện còn lại một ngôi bảo tháp chính có hình nụ sen và một ngôi
chánh điện đã bị hư hại. Nền của ngôi bảo tháp khắc hình những vị đệ tử
của Phật đang kính lễ. Trên bệ là những tượng Phật trong tư thế thiền
tọa. Phía trước của ngôi tháp là một ngôi chùa lớn, vốn là nơi tôn thờ
một pho tượng Phật ngồi bằng đồng theo phong cách Sukhothai rất đặc
biệt, pho tượng do vua Litahi của vương quốc Sukhothai đúc và dựng vào
năm 1362. Vào cuối thế kỷ 18, theo lệnh của vua Rama đệ nhất, pho tượng
ấy đã được chuyển đến chánh điện Luang của chùa Suthat, tại Bangkok, và
từ đó pho tượng được đặt tên là Phra Si Sakaya Muni. Phía trước chánh
điện rộng lớn là một chánh điện nhỏ hơn, có lẽ được xây dựng vào thời kỳ
Ayutthaya. Pho tượng Phật chính cao 8m được tôn trí bên trong một tòa
nhà riêng biệt.
Phía Nam là khuôn viên của một ngôi
tháp lớn, ngôi tháp được xây dựng theo dạng bậc cấp. Nền thấp nhất của
ngôi tháp được trang trí bởi những hình tượng trát vữa sắc sảo của các
loài ma quỷ, voi, sư tử có các thiên thần cưỡi trên lưng. Những bức bích
họa điểm tô cho các hố cách của ngôi tháp.
Chùa Si Sawai nằm phía Tây Nam của
chùa Mahathat. Ngôi chùa này có bức tường bao quanh. Bên trong bức
tường, ngôi tháp ở phía tây nằm tách biệt với ngôi tháp chính được xây
dựng theo phong cách Lopburi, hoặc phong cách Ấn giáo. Những ngôi tháp
khác bên cạnh chánh điện là theo phong cách Phật giáo. Khu vực này rõ
ràng vốn là một đền thờ của Ấn giáo, nhưng sau đó được chuyển đổi thành
một tu viện Phật giáo. Đặc biệt, hai ngôi tháp của chùa Si Sawai phản
chiếu hình bóng xuống hồ nước lớn nhất của khu vực, trông thật ngoạn mục
và đầy ấn tượng.
Chùa Phra Phai Luang, cách khoảng 500m
về phía bắc của cổng San Luang. Ngôi chùa này đã từng là một ngôi đền
Ấn giáo của người Khmer, nhưng sau đó đã được chuyển đổi thành một tu
viện Phật giáo, được bao quanh bởi một cái hào. Ở Sukhothai, chùa Phra
Phai Luang là ngôi chùa quan trọng thứ hai, sau chùa Mahathat.
Công viên lịch sử của Sukhothai rộng
3,38 km2 trở thành một kiệt tác của lối kiến trúc Xiêm đầu tiên. Đây là
một trong những nơi tiêu biểu cho nền nghệ thuật Xiêm trong giai đoạn
đầu tiên và tiêu biểu cho sự sáng tạo của đất nước Thái Lan đầu tiên.
Các phòng họp rộng rãi với bức tường
lớn được trang trí bằng một bức chân dung Đức Phật thật lớn là mô hình
đặc trưng của kiến trúc Sukhothai, và sau đó ảnh hưởng đến tất cả nền
nghệ thuật Thái Lan. Trong số các pho tượng, các pho tượng điêu khắc
mang phong cách Thái đầu tiên được phân biệt bởi các chi tiết cụ thể
trên thân thể của các tượng Phật: có mũi dài và tinh tế, một nhục kế nổi
lên giống như ngọn lửa trên đỉnh đầu (ảnh hưởng bởi người Sinhala, Sri
Lanka) và một dòng kép quanh miệng (theo truyền thống Khmer). Đức Phật
thường được tạc trong tư thế đứng thẳng, quần áo bám sát vào thân thể.
Sukhothai là một cố đô ít chịu sự tác
động của quá trình đô thị hóa. Các di tích lịch sử cùng phong cảnh nơi
đây đã trở thành điểm du lịch lý tưởng, thu hút đông đảo du khách trong
nước và quốc tế đến tham quan, tìm hiểu về văn hóa, lịch sử của dân tộc
Thái Lan. Để ngắm nhìn toàn cảnh cố đô Sukhothai, để có thể cảm nhận một
cách sâu sắc vẻ đẹp huy hoàng và tráng lệ của cố đô Sukhothai, du khách
nên đến đó với tâm trạng thoải mái, đừng quá gò bó về thời gian, đừng
quá vội vã. Hãy đến đấy và hòa mình vào không gian cổ kính, hài hòa với
thiên nhiên của Sukhothai để cảm nhận và trải nghiệm những cung bậc cảm
xúc trong ta khi ngắm nhìn cố đô Sukhothai.
Theo Kienthuc
Sukhothai bình yên và lộng lẫy
Sukhothai – cố đô đầu tiên của vương triều Siam không phải một di tích chìm dần vào dĩ vãng như những gì xưa cũ còn sót lại, mà vẫn hiển hiện giữa thời hiện đại với vẻ đẹp lộng lẫy, uy nghi.
Trong không gian xanh bất tận ở công viên lịch sử Sukhothai, Sukhothai toát lên vẻ yên bình, cổ kính, khiến người lữ khách như chao đảo, chếnh choáng giữa “lòng lịch sử”.
Ít ai ngờ, Thái Lan có một cố đô gần như còn nguyên vẹn đang nép mình giữa thiên nhiên thanh bình của công viên lịch sử Sukhothai. Nơi đây đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào ngày 12/12/1991 và được Cục Mỹ thuật Thái Lan bảo vệ, gìn giữ.
Là một trong những trung tâm bảo tồn các di tích cổ xưa hấp dẫn nhất Thái Lan, công viên có khu tàn tích của Vương quốc Sukhothai (thế kỷ 13,14) nằm khuất giữa những lùm cây, xung quanh là con sông êm ả, xanh mướt.
Trải qua bao năm tháng chiến tranh liên miên với vương triều Ayuthaya hay những trận càn quyét và tàn phá của người Burmese (Miến Điện)… kinh đô huy hoàng xưa kia nay chỉ còn là vàng son chói lọi đã nhuốm màu dĩ vãng. Nhưng những gì đang hiện hữu sau hơn 7 thế kỷ cũng đủ cho các thế hệ sau thấy được một phần lịch sử huy hoàng.
Điểm đặc biệt là công viên có nhiều đền chùa được bao bọc trong các thành lũy, hào sâu vẫn còn nguyên trạng cho đến giờ. Bức tường rêu nhuộm màu thời gian, qua năm tháng đã phai bạc vàng son, chỉ còn những khoảng tường nứt kiên cường đứng đó như minh chứng cho một thời hoàng kim.
Miền xanh bất tận Sukhothai tràn ngập trong sự tĩnh tại và yên bình. Khi bước chân vào đây, du khách sẽ thấy sự ồn ã, xô bồ của cuộc sống dường như tan biến, chỉ còn nhịp sống thong dong, chậm rãi và sự tinh tế của di tích cổ trong từng đường nét.
Dường như nơi đây có rất nhiều câu chuyện để bạn khám phá.
Từng mảng tường loang lổ, những mái ngói đổ màu năm tháng, bờ thành dày rêu... đều là "nhân chứng" lịch sử của vương triều Ayuthaya.
Đặc sắc nhất trong kinh đô cổ Sukhothai là những ngôi chùa, đền thờ mang kiến trúc tinh xảo và giá trị lịch sử to lớn. Chúng được ví những những viên ngọc quý sáng lấp lánh của vương triều Ayuthaya.
Từ những gốc cây cổ thụ cho đến các công trình kiến trúc cổ trong công viên lịch sử Sukhothai đều toát lên sự mộc mạc, cổ kính, yên bình.
Nơi đây có sự kết hợp, đan xen giữa nhịp sống đương đại với hơi thở của quá khứ. Những thảm cỏ xanh biếc được cắt xén cẩn thận "ôm" lấy các di tích đầy nâng niu.
Một trong những đền thờ nổi tiếng ở Sukhothai.
Những di tích được giữ nguyên trạng và bảo quản khá tốt. Người Thái Lan không trùng tu di tích bằng cách xây mới những ngôi chùa trên kiến trúc cũ, không sơn son thếp vàng pho tượng...
Giữ gìn khung cảnh thiên nhiên thanh bình, khoáng đạt cũng là cách tôn vinh những giá trị xưa cũ.
Dưới những con hào bao quanh khu thành cổ, trẻ em có thể mặc sức nô đùa. Thiên nhiên nơi đây có phần hoang sơ, mộc mạc, khiến người lữ khách tưởng rằng mình đang bước ngược thời gian trở về thời hoàng kim trong quá khứ Sukhothai.
Trời ngả về chiều, nắng đổ bóng kéo dài quanh những cột đá cao, những tượng pho tượng Phật, những mái chùa như mang cả vàng son nối liền với hiện tại. Khung cảnh hiện lên rất đỗi thanh bình, yên ả.
Bức tượng Phật oai nghiêm, đẹp rạng ngời, nổi bật giữa khu hoang phế trong buổi hoàng hôn hoang hoải nắng.
Và lòng người trở nên tĩnh tại như tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài. Đến Sukhothai, bạn sẽ thấy lòng an nhiên và dịu lại.
Theo Timeout VietNam
Khám phá công viên lịch sử Sukhothai Thái Lan
(Dân trí) - Nằm cách Bangkok gần 420 km về phía Bắc của Thái Lan, công viên lịch sử Sukhothai là một trong những công viên đẹp, mang nét cổ kính và quý hiếm trên thế giới.
Nơi đây hiện còn lưu giữ hàng loạt công trình thể hiện các nét kiến trúc độc đáo, tiêu biểu nhất của đất nước Chùa Tháp này. Nó bao gồm khu vực tàn tích của Sukhothai, kinh đô của Vương quốc Sukhothai vào thế kỷ 13 và 14.
Công viên với hồ nước trong xanh
Công viên này nằm gần thành phố Sukhothai thuộc tỉnh Sukhothai. Thành có hình chữ nhật với chiều dài Đông - Tây 2 km và chiều dài Bắc - Nam 1,6 km. Mỗi phía tường thành có một cổng, bên trong thành là di tích của cung điện hoàng gia và 26 đền, lớn nhất là cung điện Wat Mahathat. Đây là Di sản Thế giới được UNESCO công nhận vào ngày 12/12/1991.
Sukhothai là thủ đô đầu tiên của nước Xiêm La (tên cũ của Thái Lan), thành lập khoảng giữa những năm 1238 và 1257. Vị vua đầu tiên Phokhun Si Intharathit đã sáng lập ra triều đại Ruang Phra.
Tượng phật tổng công viên
Kéo dài suốt 120 năm sau đó, Sukhothai được cai trị bởi nhiều vị vua, nhưng được ghi nhớ nhất là Ramkhamhaeng Đại đế vì đã sáng tạo ra bảng chữ cái Thái Lan và đặt nên nền tảng vững chắc cho chế độ quân chủ, tôn Phật giáo thành quốc giáo…
Nghề gốm ở đây phát triển đến ngày nay
Trong khu vực công viên cũng từng nổi tiếng về nghề làm lồng đèn thả sông, túi, giỏ, mũ làm bằng lá cây cọ, thân cây mềm…
Nghề làm gốm sứ cũng phổ biến trong thời kỳ hoàng kim của nhà nước Sukhothai, vẫn tồn tại cho đến nay.
Đây được xem như là một công viên kiểu mẫu, kiến trúc ảnh hưởng từ Khmer, Lana, Myanmar… Các ngôi đền được bao quanh bởi các thảm cỏ xanh ngắt, các hào nước và hồ nước rất đẹp.
Yến Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét