Bâng khuâng hoàng hôn

Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

Bụi đời ổ chuột ở Myanmar

Làm gì có mỏ vàng cuối cùngBụi đời ổ chuột ở Myanmar - Bài 1: Làm gì có mỏ vàng cuối cùng


(PL)- Một công ty của Singapore cần tuyển nhân sự làm việc ở Myanmar. Họ email cho cô em gái tôi, gửi đề nghị sang phỏng vấn kèm theo vé máy bay.
Rồi cô em quyết định xách giỏ sang xứ sở được mệnh danh là “mỏ vàng cuối cùng của thế giới” làm việc. Báo hại cả nhà lục đục tìm vé giá rẻ chạy sang thăm chừng đứa con gái út sống làm sao...
Thủ đô Yangon đang là 45 độ C, nóng tới mức người bạn khuyên: Không ra khỏi khách sạn sau 9 giờ sáng và trước 6 giờ tối nếu không muốn bị nướng thành than. Cái nóng xộc thẳng vào người, tưởng như có ai cầm nguyên nồi nước sôi tạt thẳng vào mặt ngay khi vừa bước xuống máy bay.
Khu người Việt ở... phố Tàu
Khác với hầu hết quốc gia trên đời này, ở Myanmar, mọi thứ dịch vụ ngoài sân bay đều... rẻ. Đổi tiền tỉ giá tốt nhất. Mua SIM điện thoại cũng rẻ hơn trong phố. Nhà hàng, cà phê cũng rẻ. Nhưng sự thân thiện này không làm tôi khoái bằng việc họ từ chối thẳng thừng việc đổi tiền nhân dân tệ của Trung Quốc sang tiền “chẹt” của Myanmar. Chỉ có ba loại tiền được chào đón: Đôla Mỹ (tất nhiên), bạt Thái và đôla Singapore. Nghe nhiều doanh nhân làm ăn ở đây chia sẻ, mọi chuyện buôn bán, thanh toán... ở Myanmar đa phần đều qua cửa ngõ Singapore bởi chuyện tài chính của nước này chưa kịp hội nhập với làn sóng đầu tư ồ ạt của thế giới.
Hơi mắc cười một chút là có chừng bảy quầy đổi tiền ngoài sân bay nhưng chỉ có một quầy chính thức của ngân hàng. Vào đây đổi phải nộp hộ chiếu và mỗi người chỉ được đổi 100 đôla Mỹ. Kế bên đó hai bước chân, không cần giấy tờ gì hết và muốn đổi bao nhiêu tùy thích. Không hiểu sao xuất hiện trong đầu cái suy nghĩ: Kiểu đổi tiền tự do này giống như ở Việt Nam thời xưa, sau đó đến lúc chống đôla hóa nền kinh tế thì nửa cấm nửa cho đổi đô ngoài tiệm vàng và tới chỗ khó nhất chỉ được đổi tiền trong ngân hàng là ở Trung Quốc...
Đi taxi thì phải trả giá. Nhưng giá kiểu nào thì cũng rẻ hơn ở Việt Nam từ ba lần cho tới một nửa. Chúng tôi đi thẳng về khu phố Tàu, nơi có khách sạn mang tên hơi Tàu nhưng lại là của chủ Việt: Khách sạn Mr. Lee. Kế bên đó là nhà hàng Cyclo, bán món Việt Nam nổi tiếng nhất xứ Miến Điện này.
Ấn tượng đầu tiên là toàn bộ khu vực này y như trong phim TVB Hong Kong thuở xưa: Chật chội, dơ bẩn, nhớp nháp và đông đúc. Mùi cá tôm chen với mùi rác rến, thức ăn pha trong cái nóng làm mọi háo hức biến mất.
Bụi đời ổ chuột ở Myanmar - Bài 1: Làm gì có mỏ vàng cuối cùng  - ảnh 1
Người bán trầu trên phố. Ảnh: XUÂN YẾN
Những người “đào vàng”
Ngày Myanmar mở cửa, báo chí cả thế giới không tiếc lời ca ngợi. Doanh nhân Việt Nam nô nức bay sang dự hội chợ, tiếp thị sản phẩm. Hàng loạt biên bản hợp tác được ký kết với quá nhiều kỳ vọng. Ai cũng muốn có một phần của mình trong mẩu bánh của thị trường hoang sơ và tiềm năng của quốc gia nhiều tài nguyên thiên nhiên này.
Nhưng len lỏi giữa vỉa hè chật chội của khu phố Tàu, cố gắng tránh né những bãi trầu bị người dân phun khắp nơi, cảm giác về một cơ hội làm ăn vẫn lẩn khuất đâu đó. Ăn sáng ở nhà hàng Việt, nghe loáng thoáng câu chuyện của những đồng hương xa xứ. Anh Hải vừa ở giàn khoan gần 20 ngày về, hơi mệt mỏi. Chị Ngọc sang tuần là đủ 70 ngày làm việc ở một nhà hàng trong trung tâm thương mại lớn nhất do Việt Nam đầu tư, sẽ được về thăm con. Cô Ngọc dù đã ngoài 50 tuổi nhưng vẫn bươn chải vì một mình cô làm việc vẫn hiệu quả hơn bốn người dân bản xứ cộng lại. “Người Myanmar có câu: Tu sao sống vậy nên họ bình tĩnh, chậm rãi và có phần lười biếng trong công việc” - người phụ nữ quê Quảng Bình đang làm việc ở văn phòng đại diện một công ty nhà nước tại đây cho biết. Chị còn than: “Sếp bị cử từ Việt Nam sang, chẳng có mấy việc để làm nên suốt ngày chỉ đi đánh golf!”.
Tôi hỏi chị: “Buổi tối đi đâu chơi?”. Bà chị cười ngất: “Đi chùa chớ đi đâu. Chùa nào cũng bắt bỏ giày dép ở ngoài, đi ban ngày cái sàn nóng bỏng chân luôn, chỉ có đi buổi tối thôi”. Hóa ra Yangon không có mấy chỗ đi chơi đêm. Hoặc là lên quán bar của các khách sạn năm sao, hoặc là ra khu đường số 19 uống chai bia Myanmar to khổng lồ.
Ra đường vui thiệt. Bán buôn, ăn uống rần rần, rần rần. Dế chiên, gỏi trà xanh lên men, cá nướng, xoài lắc, không thiếu thức gì. Bàn ghế xập xệ, mấy đứa nhỏ hát rong xin ăn đi lảng vảng khắp nơi. Bà già bán quán mới có 9 giờ tối đã ngồi ngủ gục giữa xô bồ phố xá. Chợt nhớ tới hình ảnh của những chuyên gia quốc tế tới Việt Nam thuở xưa: Bắt đầu giống như những anh chàng cao bồi Viễn Tây mặc quần bò gác chân uống bia ngoài phố, sau mới lần lần được nâng cấp lên thành những chàng trai đẹp mã mặc veston thiệt sang xách cặp đi làm việc…
Kêu tính tiền, tổng cộng chưa tới 100.000 VNĐ. Thấy rẻ quá, cô em gái liền bảo: “Cũng không rẻ lắm đâu. Ở đây người ta nghèo thì nghèo dữ lắm. Còn giàu thì cũng giàu vô cùng”. Ừ, bởi vậy mới nói Myanmar chưa phải là mỏ vàng đâu, khi mà chưa có tầng lớp thu nhập trung bình - đối tượng mua hàng, tiêu dùng chính của sản phẩm. Vậy thôi, đi về, nghĩ rằng mỏ vàng Myanmar không phải dành cho mình rồi…
Nghệ sĩ đường phố giá siêu bèo
Khu vực được gọi là chợ đêm ở Yangon thật ra là một khu chợ vỉa hè tràn xuống lòng đường vào buổi tối. Chủ yếu là bán thức ăn, trái cây, thịt cá, rau quả và dăm ba món đồ linh tinh đa phần nhập khẩu từ Trung Quốc và Thái Lan. Thỉnh thoảng có công an tới xử lý, các quầy hàng này biến mất chừng 10 phút sau đó lại hiện ra như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Bụi đời ổ chuột ở Myanmar - Bài 1: Làm gì có mỏ vàng cuối cùng  - ảnh 2
Họa sĩ ngồi trong góc vỉa hè và tác phẩm giá 20.000 đồng. Ảnh: XUÂN YẾN
Trên một cái vỉa hè chật chội và đen đúa đó có hai người đàn ông trải tấm bạt mỏng và bày tranh ra bán. Tôi đứng lại xem, thấy một ông có bộ cọ vẽ và sơn màu bên cạnh, nhớ ra hầu hết người Myanmar đều nói được chút đỉnh tiếng Anh nên hỏi: “Ông vẽ tại chỗ được không?”. “Được chứ. Năm phút thôi”. “OK!”. Cô em gái giựt áo: “Trả giá, trả giá”. Thôi kệ. Ông trải tờ giấy rô-ki khổ A3 (thứ giấy rẻ tiền hay dùng làm báo tường ở nhà mình) và bắt đầu vẽ. Ông dùng loại sơn rẻ tiền trong hũ nhỏ, hay bán để sơn vá nhà cửa. Ba cái cọ kích thước khác nhau, một lọ xăng pha, một cái bay mỹ thuật loại nhỏ và một cái… giẻ lau. Thành thục, say mê và điêu luyện như tất cả clip trên mạng về họa sĩ đường phố. Núi non, sông ngòi, nhà cửa, cây cối dần hiện ra theo những nét cọ, nét chùi và cả những ngón tay miết mạnh của ông. Nhiều hơn năm phút một chút, ông hoàn tất bức tranh khá đầy đặn và có chiều sâu. Ông hỏi được không thì gói lại. Bảo ông ký tên mình vào đi, ông hơi ngại ngùng rồi nhoẻn cười hý hoáy ký tên rất chuyên nghiệp. “Bao nhiêu tiền ạ?” - “1.000 chẹt”. Trời ơi, nó là 20.000 đồng tiền Việt đó. Hơi bất ngờ, tôi định đưa nhiều hơn thì bị giựt áo: “Đừng phá giá làm hư cuộc sống của người ta”. Ừ, vậy thì thôi...
Mang bức tranh về, nghĩ chắc người họa sĩ đường phố này phải vẽ tới 1.000 lần rồi mới có thể rành rẽ độ khô của sơn, độ bay hơi của xăng mà xử lý nhanh tới vậy. Treo lên, nhìn tranh và thấy ánh mắt vui vẻ của ông khi bán được tranh, khi được nhờ ký tên, được rủ chụp ảnh. Tôi tin đây là một bức tranh đẹp và kèm theo năng lượng tích cực...
TRẦN NGUYÊN

Ngôi chợ nghỉ ngơi

Bụi đời ổ chuột ở Myanmar - Bài 2: Ngôi chợ nghỉ ngơi
(PL)- Bogyoke là tên ngôi chợ lớn nhất, nổi tiếng nhất của Myanmar mà khách du lịch nào cũng phải ghé đến một lần. Nhưng cho dù nó lớn đến mấy, sầm uất đến mấy, sau bao nhiêu thăng trầm thì chợ vẫn giữ lệ cũ: Nghỉ bán hoàn toàn, tức là đóng cửa chợ vào ngày thứ Hai hằng tuần.
Yangon không có mấy chỗ để thỏa mãn nhu cầu tham quan của du khách. Do đó, sau khi đi hết các ngôi chùa to to trong danh sách “cần phải đi”, lang thang qua những con phố đối lập nhau về sự giàu nghèo thì chúng tôi quyết định quay lại chợ Bogyoke - nguyên tên là Bogyoke Aung San.
Tu sao sống vậy
Bogyoke Aung San là một ngôi chợ lâu đời, nổi danh là “bán từ cây kim cho tới cái máy bay” của Myanmar. Nói vậy thôi, nó bán tập trung hàng hóa lưu niệm, các sản vật của quốc gia này, đặc biệt là đồ mỹ nghệ và các loại đá quý. Sự tập trung quá nhiều vào hai nhóm hàng chính này cũng thể hiện sự thiếu phát triển của Myanmar: Chủ yếu vẫn sống dựa vào tài nguyên thiên nhiên và nhân công khéo tay mà giá rẻ. Nhưng có hề gì, ít nhất đây là một ngôi chợ bán đồ lưu niệm mà không bị phủ kín bởi hàng hóa có một xuất xứ duy nhất: Trung Quốc.
Một trong những bí mật mà ít người biết là có một gian hàng bán đá quý trong chợ Bogyoke là của người Việt. Đó là một phụ nữ buôn hàng chuyến hai chiều Yangon-Hà Nội từ lâu đời. Bởi vậy, chúng tôi quay lại chợ để tìm gặp câu chuyện hứa hẹn ly kỳ này sau khi quyết định không đi xem bói ở ngôi chùa trước cửa tòa thị chính Yangon. À, nếu nói chuyện coi bói thì đó cũng sẽ là một trải nghiệm vui, vì bao quanh ngôi chùa Sule này có rất nhiều cửa hàng coi chỉ tay đoán số mệnh được cấp phép hoạt động chính quy. Nhưng đó lại là một câu chuyện khác.
Trở lại chợ trên một chiếc taxi không có máy lạnh giữa trời nắng nóng. Mồ hôi đọng thành từng bệt. Giữa trưa vẫn kẹt xe nhưng không thấy ai bấm còi inh ỏi cả. Ông tài xế vừa bỏm bẻm nhai trầu, vừa bình thản nhìn một chiếc xe khác vượt xéo ngay trước mặt mà cũng không có phản ứng gì. Trời ơi, ai cũng nói người Myanmar hiền lành nhưng có cần phải hiền tới mức này không?
Chợt nhớ đọc trên một hướng dẫn đi du lịch Myanmar có câu “Người ta tu sao thì sống vậy”. À, vậy nên có lẽ những sân si ái ố thường nhật đã được lọc bỏ sau những tháng ngày đi tu gieo duyên của hầu hết mọi người dân ở đây.
Chồm lên hỏi: “Ông hồi xưa có đi tu không?”. Ổng đáp tỉnh bơ: “Ở chùa gần 15 năm!”.
Bụi đời ổ chuột ở Myanmar - Bài 2: Ngôi chợ nghỉ ngơi - ảnh 1
Chụp ảnh mà không chịu cầm phong bì để tiền vào, mặt chú quạu đeo. Ảnh: XUÂN YẾN
Nhân viên Ngân hàng ACB bỏ việc đi tu
Tới nơi thì mới biết chợ nghỉ bán. Nghỉ hoàn toàn luôn: Cả chợ đóng kín, im lìm. Hàng rong, quán xá lân cận cũng tuyệt đối không mở. Lục lọi trên Google thì biết đây là… truyền thống. Một người Myanmar nói trong trang tư vấn du lịch TripAdvisor: Đi làm thì có ngày nghỉ, vậy chợ cũng phải nghỉ ngơi chớ.
Đang còn suy nghĩ về việc này thì anh Nguyễn Đình Vũ, giờ đã là một nhà sư có cái tên Myanmar rất dài không thể nhớ nổi, gọi điện thoại. Anh giải thích lúc sáng không nghe máy là vì đang bận dạy tiếng Anh cho trẻ con trên một vùng núi cao. Và nhà sư từng là nhân viên kinh doanh của Ngân hàng ACB này cho biết anh phải đi xe tới 26 giờ mới về tới Yangon được nên đành hẹn dịp khác.
Cuộc gọi của Vũ làm nhớ đến quá chừng người bạn học, bạn đồng nghiệp lẫn bạn uống bia của mình thuở trước bỗng một ngày thông báo sang Myanmar để… tu. Bèn kiếm một quán trà đúng kiểu truyền thống với bàn gỗ cao ám khói, ngồi tìm kiếm những câu chuyện tưởng chừng đã quên mất. Lục lọi một hồi thì thấy có câu chuyện của anh Nguyễn Mạnh Hùng, Tổng Giám đốc Công ty Sách Thái Hà, viết về hành trình đi nghiên cứu các tu viện ở Myanmar.
Anh kể có người quen ở đây, nhìn cũng hơi lam lũ, hỏi thăm công việc ra sao thì bảo mỗi ngày kiếm được 2 đôla. Anh Hùng móc ví ra tặng luôn 10 đôla. Người quen này mừng quá và lật đật đi xin nghỉ việc luôn năm ngày để lên chùa mà tu… Câu chuyện nhỏ của anh có lẽ là cách giải thích phù hợp nhất cho lý do vì sao chợ Bogyoke đóng cửa nghỉ bán. Có thể là vì những người bán hàng cần một ngày để đi chùa, để chăm sóc bản thân, gia đình mình hay làm việc riêng nhưng điều quan trọng nhất là họ không mải mê tập trung kiếm tiền, buôn buôn bán bán…
Rõ ràng là người Myanmar nghèo nhưng những tu viện, thiền viện của họ thì lại giàu có về mặt không gian và tấm lòng. Luôn có gần 100 người Việt Nam đang tham gia tu tập ở các chùa rải rác khắp Myanmar. Và tất nhiên, việc ăn ở, tu hành là miễn phí hoàn toàn. Người Myanmar không chỉ lo cho việc tu của mình mà còn sẵn lòng chia sẻ niềm tin, tôn giáo và sự tìm kiếm con đường giác ngộ cho mọi người.
Những thầy tu tí hon
Một trong những hình ảnh đắt nhất ở Myanmar là ngắm nhìn từng đoàn nhà sư đi khất thực vào buổi sáng sớm. Họ bước rất chậm, đầu cúi xuống, tay ôm cái bình bát to to. Người dân đến cúng dường thức ăn và có khi là vật dụng gì đó, thái độ rất cung kính. Có người còn quỳ xuống để dâng đồ cúng dường lên. Không biết bao nhiêu nhiếp ảnh gia đã giành được giải thưởng nhiếp ảnh bằng những hình ảnh đẹp đẽ này, có điều là họ cần một không gian thưa vắng hơn, nhiều cây xanh hơn và xử lý ánh sáng chiếu lấp lánh theo dấu chân những nhà sư này. Hiện thực không lãng mạn như vậy nhưng hấp dẫn hơn ở chỗ những nhà sư này cứ chậm rãi bước đi giữa chợ, không bận tâm đến những xô bồ thế sự, chỉ lặng lẽ tỏa ra cái năng lượng bình an cho mọi người xung quanh.
Một hình ảnh khác mà du khách rất mê: Những thầy tu tí hon, bé còn hơn cây kẹo đi tung tăng trên phố. Tấm áo cà sa như tương phản với gương mặt trẻ thơ và vóc dáng chưa đến bảy tuổi của các chú tiểu này làm ai cũng thích thú. Và chỉ cần xin chụp ảnh, chú này sẽ nhanh chóng đưa ra cái phong bì, ra dấu cho tiền mua cơm ăn. Chúng tôi nhìn thấy một chú tiểu như thế tung tăng nhảy chân sáo trên phố, lật đật chạy theo chụp ảnh thì bị níu áo… xin tiền. Nghi ngờ là không đúng, nhảy vội vào trong một quán cà phê, chú cũng theo vào ngay. Hất tấm áo cà sa đỏ lên một cách đầy kiêu hãnh, chú đi từng bàn, để cái phong bì lên, ra dấu và đi một vòng. Anh chàng phục vụ nhìn thấy, chạy ra… kéo lỗ tai chú tiểu lôi ra ngoài. Hai bên tranh cãi gì đó không rõ. Nhưng cuối cùng chú vẫn quay trở vào thu hoạch bì thư. Đề nghị chụp chung cái ảnh cho vui, chú cẩn thận mở cái bì thư xem tôi có bỏ tiền vào không rồi mới chịu làm người mẫu…
Nghệ thuật trả giá
Taxi không có đồng hồ nên đi đâu cũng phải trả giá. Khách du lịch không rành đường thì cứ nhắm mắt trả đại, vì đằng nào nó cũng... rẻ hơn taxi ở Việt Nam ít nhất là một nửa. Bởi vậy, đi chợ Bogyoke lại càng phải trả giá giỏi hơn nữa. Kinh nghiệm rỉ tai nhau trên mạng như sau: “Lựa quầy nào có mấy ông bà già bán hàng thì dễ mua hơn. Và hãy thử bắt đầu trả từ một nửa cái mức người ta đưa ra”.
Người Myanmar vẫn chưa theo kịp mặt bằng chung giá cả và mức sống của khu vực nên đá cẩm thạch đục ra từ núi, nhân công giá rẻ vì vậy bán siêu rẻ. Gỗ teak chặt thẳng từ rừng già, đục đẽo mấy ngày trời mới ra cái tượng nhưng cũng không có bao nhiêu tiền công nên cũng bán rẻ luôn. Nhiều doanh nghiệp Myanmar gặp vấn đề về thanh toán quốc tế thường đề nghị: Đổi hàng tiêu dùng lấy gỗ, chịu hông? Và bởi vậy, các tổ chức bảo vệ môi trường quốc tế đang lật đật chạy qua mở văn phòng ở Yangon để cố gắng giữ lấy những mảng xanh nguyên sinh cuối cùng này…
TRẦN NGUYÊN
Người đăng: Đlnh vãn Phượng vào lúc 04:36
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Nhãn: Du lịch Myanmar

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom)

Giới thiệu về tôi

Đlnh vãn Phượng
Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

Lưu trữ Blog

  • ►  2019 (1963)
    • ►  tháng 9 (1)
    • ►  tháng 8 (120)
    • ►  tháng 7 (157)
    • ►  tháng 6 (188)
    • ►  tháng 5 (251)
    • ►  tháng 4 (341)
    • ►  tháng 3 (346)
    • ►  tháng 2 (246)
    • ►  tháng 1 (313)
  • ►  2018 (2502)
    • ►  tháng 12 (291)
    • ►  tháng 11 (277)
    • ►  tháng 10 (190)
    • ►  tháng 9 (217)
    • ►  tháng 8 (231)
    • ►  tháng 7 (194)
    • ►  tháng 6 (240)
    • ►  tháng 5 (159)
    • ►  tháng 4 (225)
    • ►  tháng 3 (256)
    • ►  tháng 2 (116)
    • ►  tháng 1 (106)
  • ▼  2017 (2386)
    • ►  tháng 12 (252)
    • ►  tháng 11 (397)
    • ►  tháng 10 (184)
    • ►  tháng 9 (178)
    • ►  tháng 8 (169)
    • ►  tháng 7 (196)
    • ►  tháng 6 (213)
    • ►  tháng 5 (261)
    • ►  tháng 4 (155)
    • ▼  tháng 3 (156)
      • Đặc sản của 'vùng đất tuyết' ở Nhật Bản
      • "Con quái vật khổng lồ" nhất ngành đường sắt thế g...
      • Khám phá văn hóa Ấn Độ qua ẩm thực
      • Những vùng đất cô độc, khó tiếp cận nhất trái đất
      • Hồ Quang Hiếu bật mí về điểm du lịch '3 trong 1' đ...
      • Guoliang – ngôi làng trên 9 tầng trời ở Trung Quốc
      • Chu Gia Giác - cổ trấn phải ghé khi đến Thượng Hải
      • Trải nghiệm phố hàng rong cổ kính nổi tiếng của Ma...
      • Bí ẩn ngồi đền cổ nằm sâu trong rừng ở Campuchia
      • Hòn đảo nhỏ có hàng ngàn chú hươu sinh sống của Nh...
      • Cười nghiêng ngả với những ký hiệu nhà vệ sinh trê...
      • Vẻ đẹp trong sương tuyết của ngôi chùa Việt ở Ba Lan
      • Nướng thịt bằng cách chôn xuống đất ở New Zealand
      • Vẻ đẹp huyền ảo của làng chài Reine
      • Khám phá Hahoe
      • Độc đáo cơm hộp đường sắt Nhật Bản
      • Đảo Phillip- Vẻ đẹp hoang dã
      • Vẻ đẹp hùng vĩ của Perito Moreno
      • Khám phá bốn đảo đẹp nhất Ấn Độ
      • Những khu chợ phiên ấn tượng ở nước Anh
      • Thành phố “cổ tích” Morelia
      • Rực rỡ nhà tranh Ndebele
      • Phong cảnh thơ mộng của hồ Atitlan
      • Hồ Como - Lối vào đẹp nhất nước Ý
      • Dệt lụa một nét văn hóa Lào
      • Lướt cano siêu tốc ở New Zealand
      • Vương quốc Oman: Tham vọng hút tour du lịch xa xỉ
      • Bagan - thiên đường của mặt trời
      • "Note" ngay 8 chốn ăn chơi này nếu bạn có ý định đ...
      • Bí ẩn ở vùng đất có đảo nằm trên trời
      • Sức sống kỳ diệu của ốc đảo giữa sa mạc ở TQ
      • Bật mí những điều thú vị ít người biết ở "xứ sở ki...
      • Ngoạn mục mạch nước nóng phun trào cao 30m
      • Tận thấy thiên đường trong mơ của tài tử "Bố già"
      • Mê mẩn khu vườn hàng nghìn cây hoa mận bung nở rực rỡ
      • 12 địa danh đẹp hoàn hảo ở Ireland
      • Chóng mặt, run chân ở đài quan sát bằng kính lơ lử...
      • Nghệ thuật ăn cua "sang chảnh" của giới quý tộc Tr...
      • "Tan chảy" với món thịt kho Đông Pha huyền thoại c...
      • Chốn tiên cảnh đẹp ngỡ ngàng ngay gần Cửu Trại Câu...
      • Không thể tưởng tượng nổi Tân Cương lại đẹp đến th...
      • Những trường đại học gây "sốc" vì quá giống kỳ qua...
      • Vi vu Thượng Hải khám phá những phim trường tráng lệ
      • Bãi biển “Tan vỡ” đẹp như mơ ở xứ vạn đảo
      • Những người phụ nữ đeo mặt nạ bí ẩn ở Iran
      • Chuyến bay quốc tế ngắn nhất thế giới chỉ 20 km
      • Những phong tục "siêu lạ" chỉ có người Hàn Quốc mớ...
      • Choáng với đường tàu lượn khủng nhất thế giới
      • Làng - nơi trình diễn tâm hồn Czech
      • Khám phá những lễ hội xuân đặc sắc nhất tại Nhật Bản
      • Những chiếc cổng đá mê hoặc du khách nhất thế giới
      • Bảo tàng Warren, nguồn cảm hứng cho những phim ma ...
      • 60 giây khám phá du thuyền lớn nhất thế giới
      • Những kiểu taxi kỳ lạ nhất thế giới
      • Khám phá xứ sở ngàn mây Meghalaya
      • Cây đại thụ giữa ga tàu của Nhật khiến cả thế giới...
      • Cầm 20 nghìn đi khắp thế giới, bạn sẽ mua được nhữ...
      • Đến Ai Cập ngắm dòng sông Nile huyền thoại
      • Phong cảnh tuyệt đẹp ở Auckland, Queenstown
      • 50 món ăn khắp năm châu chỉ nhìn thôi đã chảy nước...
      • "Tròn mắt" trước những món ăn lạ lùng nhất thế giới
      • Chiêm ngưỡng khách sạn sang chảnh đẹp tựa lâu đài ...
      • Những món ăn xa xỉ ở quốc gia siêu giàu
      • Bật mí cách nấu 10 món đặc sản nức tiếng Thượng Hải
      • Lướt đa chiều cùng Dubai
      • Những khu rừng xanh mướt đẹp tựa thiên đường
      • Thưởng thức sushi ở Hokkaido
      • Huyền bí Lumbini nơi đức Phật đản sinh
      • Đặc sản cá ngừ cứng như đá của Nhật Bản
      • Trung tâm ẩm thực đường phố ở Singapore
      • Đâu chỉ có sushi hay matcha, ẩm thực Nhật còn nhiề...
      • Bụi đời ổ chuột ở Myanmar
      • Myanmar - vùng đất thiện
      • Cảnh đẹp như mơ trong 9 bộ phim được đề cử Oscar 2017
      • 48 giờ khám phá Perth, miền Tây nước Úc
      • Đi và trải nghiệm ở Berlin
      • Có một "Thế giới bị lãng quên" đẹp khó tin ở Myanmar
      • Du lịch Canada: 24 giờ khám phá thành phố Montréal
      • Đến nơi những nhà thám hiểm không bao giờ trở về
      • Điều có thể bạn chưa biết về ngôi đền Banteay Srey...
      • 3 điều khiến du khách Trung Quốc ngạc nhiên khi đế...
      • 10 trải nghiệm tuyệt vời chỉ có ở Saint Petersburg
      • Bên trong khách sạn kỳ lạ ở Palestine
      • 13 sự thật thú vị về tháp Big Ben, biểu tượng của ...
      • Cuộc sống "cõi tiên" của 15000 thành viên Hoàng gi...
      • Cách thưởng thức dim sum như người Hong Kong
      • Nơi người dân tắm không có thói quen đóng cửa ở Ấn Độ
      • Món thịt lợn quay nguyên con của Philippines
      • Khách sạn cổ tại Mỹ và những cái chết bí ẩn
      • 10 sự thật thú vị về Brazil
      • Món bánh nhai cả lửa trong miệng ở Ấn Độ
      • 5 loại mì ramen thông dụng có thể bạn chưa biết
      • Kinh ngạc “biển rác” trở thành thiên đường du lịch...
      • Bangladesh: Phế tích Phật giáo Somapura Mahavihara
      • Vịnh hẹp Geiranger và Næroyfjord
      • Quần thể kiến trúc cổ trên núi Võ Đang
      • Mở cửa thành phố
      • 10 món ăn đường phố có giá dưới 50 ngàn đã đến Thá...
      • Bí ẩn trong ngôi chùa lạ nằm dưới gốc đa cổ thụ ở TQ
      • Thú vị chuyến du lịch khám phá tủ quần áo ở Bỉ
    • ►  tháng 2 (118)
    • ►  tháng 1 (107)
  • ►  2016 (2299)
    • ►  tháng 12 (160)
    • ►  tháng 11 (282)
    • ►  tháng 10 (304)
    • ►  tháng 9 (162)
    • ►  tháng 8 (172)
    • ►  tháng 7 (146)
    • ►  tháng 6 (89)
    • ►  tháng 5 (230)
    • ►  tháng 4 (166)
    • ►  tháng 3 (218)
    • ►  tháng 2 (171)
    • ►  tháng 1 (199)
  • ►  2015 (3453)
    • ►  tháng 12 (207)
    • ►  tháng 11 (395)
    • ►  tháng 10 (354)
    • ►  tháng 9 (471)
    • ►  tháng 8 (365)
    • ►  tháng 7 (211)
    • ►  tháng 6 (251)
    • ►  tháng 5 (325)
    • ►  tháng 4 (197)
    • ►  tháng 3 (209)
    • ►  tháng 2 (154)
    • ►  tháng 1 (314)
  • ►  2014 (2702)
    • ►  tháng 12 (200)
    • ►  tháng 11 (419)
    • ►  tháng 10 (239)
    • ►  tháng 9 (148)
    • ►  tháng 8 (257)
    • ►  tháng 7 (203)
    • ►  tháng 6 (151)
    • ►  tháng 5 (233)
    • ►  tháng 4 (242)
    • ►  tháng 3 (145)
    • ►  tháng 2 (189)
    • ►  tháng 1 (276)
  • ►  2013 (3749)
    • ►  tháng 12 (348)
    • ►  tháng 11 (342)
    • ►  tháng 10 (260)
    • ►  tháng 9 (504)
    • ►  tháng 8 (177)
    • ►  tháng 7 (472)
    • ►  tháng 6 (305)
    • ►  tháng 5 (332)
    • ►  tháng 4 (218)
    • ►  tháng 3 (298)
    • ►  tháng 2 (195)
    • ►  tháng 1 (298)
  • ►  2012 (4412)
    • ►  tháng 12 (198)
    • ►  tháng 11 (419)
    • ►  tháng 10 (461)
    • ►  tháng 9 (453)
    • ►  tháng 8 (660)
    • ►  tháng 7 (481)
    • ►  tháng 6 (309)
    • ►  tháng 5 (225)
    • ►  tháng 4 (343)
    • ►  tháng 3 (321)
    • ►  tháng 2 (366)
    • ►  tháng 1 (176)
  • ►  2011 (2853)
    • ►  tháng 12 (212)
    • ►  tháng 11 (170)
    • ►  tháng 10 (227)
    • ►  tháng 9 (352)
    • ►  tháng 8 (302)
    • ►  tháng 7 (72)
    • ►  tháng 6 (8)
    • ►  tháng 5 (67)
    • ►  tháng 4 (556)
    • ►  tháng 3 (686)
    • ►  tháng 2 (196)
    • ►  tháng 1 (5)
Chủ đề Đơn giản. Được tạo bởi Blogger.